fbpx

Cậu có thích uống cà phê không?

phan-biet-ca-phe-ngon

Cuộc sống luôn cho chúng ta mở ra những cánh cửa mới, gặp gỡ những con người mới. Họ có thể mới mẻ và thu hút nhưng không hẳn ai cũng có thể nằm trọn trong hai tiếng “tình bạn”. Chúng tôi cũng vậy!

Tình bạn mới

Tôi và cậu quen nhau từ hồi năm nhất. Cả hai cùng học lớp chuyên ngành, nhờ một bài kiểm tra giữa kỳ mà trở thành đôi bạn cùng tiến.Tình bạn giữa chúng tôi lại càng gắn bó hơn khi sở thích trùng hợp nhau đến thế. Ngoài những giờ học trên giảng đường, chúng tôi hay đi lòng vòng quanh Phố Cổ, đến Bờ Hồ ăn kem Tràng Tiền. Có khi cậu dẫn tôi đến cầu Long Biên hóng gió. Rồi lôi tôi đi khắp ngõ này, hẻm kia để thưởng thức cái gọi là đặc sản đường phố Hà Nội.

Khi tôi buồn, cậu sẽ kể truyện cười, cậu cũng sẽ mua đồ ăn mà tôi thích. Cứ thế, cậu trở thành một trong những điều quan trọng nhất của tôi suốt 2 năm đại học.

Tình bạn cà phê

Cậu hỏi: “ Cậu có thích uống cà phê không?”

“Tớ uống cà phê …”

Vậy là cậu dẫn tôi vào một quán cà phê khá yên tĩnh, với những bản nhạc nhẹ nhàng. Đây là lần đầu tiên tôi đến nơi như vậy với cậu. Bởi bình thường nếu không phải KFC hay quán trà sữa thì cũng sẽ là những quán ăn vặt vỉa hè.

Cậu nói, bây giờ giữa chúng tôi sẽ có thêm một loại tình bạn nữa, là tình bạn cà phê. Đôi khi, cậu định nghĩa tình bạn cũng thật khó hiểu. Nhưng đối với tôi, thì điều đó không quan trọng. Tình bạn gì cũng được, miễn là chúng tôi luôn đi cùng nhau.

Sau một thời gian lui tới vào mỗi chiều cuối tuần thì chúng tôi đã trở thành khách quen của quán. Cậu bắt chuyện với một nhân viên cũng trạc tuổi. Cô gái đó có vẻ thích cách nói chuyện của cậu thế nên cả 3 chúng tôi từ đó trở thành bạn.

Mỗi lần đến, cậu luôn gọi cà phê đen.

Còn tôi luôn gọi cà phê sữa.

Như vậy, cả hai lại có một điểm chung nữa là thích uống cà phê.

Nhưng tôi luôn thắc mắc tại sao cậu không thêm đường hay sữa, mà chỉ uống cà phê đen. Cậu bảo cà phê đen nguyên chất, tuy đắng nhưng uống rồi sẽ mang lại dư vị, mà nếu thêm sữa thì sẽ chẳng còn cảm giác cà phê nữa.

Lo sợ

Không hiểu sao, tôi và cậu ngày càng ít nói chuyện hơn mặc dù cuối tuần vẫn hẹn nhau ra quán cà phê đó. Những lúc như vậy, cậu cứ luôn trầm ngâm bên ly cà phê, lâu lâu nâng ly nhấp một ngụm nhỏ. Còn tôi, ngồi đối diện cậu và ngắm nhìn. Nhìn cậu trầm tư suy nghĩ, nhìn cậu lặng lẽ thưởng thức cà phê và dành ánh mắt đến một điểm đích khác mà không phải tôi.

Sự thật

Ngày đó, cậu nói, cậu đã có bạn gái, cuối tuần này sẽ dẫn đến và giới thiệu cho hai người gặp mặt. Tôi biết bạn gái cậu là ai, tôi chỉ cười và chúc mừng, vì cuối cùng cậu đã thoát kiếp ế. Tôi từ chối cuối tuần không đi được, bởi phải đi gặp giảng viên hướng dẫn thực tập. Lý do vô cùng chính đáng, vì trong mắt cậu, tôi là sinh viên chăm chỉ.

Đầu tháng 7 năm ngoái, tôi và cậu tốt nghiệp, cô ấy đến chúc mừng. Cả 3 lại cùng nhau cười đùa nói chuyện vui vẻ. Cậu thông báo cuối tháng sẽ vào Sài Gòn, cũng “cùng cô ấy”. Tôi không hỏi gì cả, chỉ chúc bình an và nhớ liên lạc.

Cuộc sống của một sinh viên mới ra trường đã khiến tôi không còn tâm trí mà suy nghĩ chuyện khác. Chỉ là tôi đã hình thành nên một thói quen không thể bỏ được nữa.

Cà phê đen

Cuối tuần, như thường lệ, tôi lại đến quán cà phê đó. Gọi 1 tách cà phê đen. Đúng như cậu nói, “Cà phê đen nguyên chất, tuy đắng nhưng uống rồi sẽ mang lại dư vị. Mà nếu thêm sữa thì sẽ chẳng còn cảm giác cà phê nữa”. Có lẽ vậy, giờ đây tôi uống cà phê đen, nhâm nhi từng hớp, từng hớp nhỏ một. Tôi thưởng thức cái vị đắng đó hòa tan trong miệng, thấm vào nơi đầu lưỡi để rồi lòng lắng xuống. Chút suy nghĩ, chút trầm tư theo vị đắng của cà phê lắng đọng vào lòng người.

Bàn đối diện là khung cảnh đôi nam nữ ngồi bên nhau, cùng thưởng thức hương vị tuyệt vời của cà phê. Khung cảnh này như đưa tôi về những ngày lang thang trên phố, những kỷ niệm cùng một người giữ trọn trái tim tôi. Tôi nở nụ cười, đắng y hệt như hương vị tôi đang thưởng thức vậy.

Cậu đã chuyển đi được hơn 1 năm. Không biết giờ cậu có còn thích uống cà phê đen hay không? Cậu có dẫn cô ấy đi khắp các con phố đồ ăn vặt, hay đến một quán cà phê nào khác hay không? Còn tôi, từ bao giờ, cà phê đen đã thay thế cậu, trở thành bạn, thành tri kỷ.

Thuong thuc ca phe chon
Thưởng thức cà phê

Cậu không hề biết rằng “ Tớ uống cà phê, không phải vì tớ thích. Tớ uống cà phê, là vì tớ thích cậu.”

Mà…

“Thích cậu, là bí mật của tớ”.

[contact-form-7 404 "Not Found"]

Hoặc liên hệ

CÔNG TY TNHH DƯƠNG CAFE
ĐC: 107C Minh Khai, Phường Minh Khai, Quận Hai Bà Trưng, TP.Hà Nội
Hotline: 0912 104 901
Email: duongtamthanh@gmail.com   –  info@duongcafe.com